Sáng dậy, thấy hai tin nhắn báo rằng có người muốn đổi mật mã facebook. Tôi nhớ đến các nhà hoạt động bị chiếm tài khoản facebook, website, nhớ đến tường lửa ngăn dân mình đọc những tin mà chính quyền cho là nhạy cảm.
Nguồn: Internet. |
Tôi muốn nhắn đến các bạn đang làm những công việc này rằng tôi, cũng như những người dấn thân lên tiếng đòi hỏi thay đổi ở đất nước, không gì hơn là mong muốn một quê hương tốt đẹp hơn cho tất cả chúng ta, trong đó có bạn và tôi. Thay vì bỏ thời gian làm những công việc như vậy, hãy chọn cho mình một công việc có ý nghĩa hơn để bạn và người thân thấy tự hào khi nhắc đến.
Sẽ có nhiều bạn cho rằng ở đất nước này chúng ta cần kiếm thật nhiều tiền để chúng ta có những lựa chọn khác. Trừ khi chúng ta quyết định từ bỏ đất nước và ra đi, tiền không hẳn là một giải pháp. Vì sao? Dù bạn giàu hay bạn nghèo chúng ta đều chia sẻ chung một môi trường. Chúng ta đều hít chung một bầu không khí ngày càng ô nhiễm. Chúng ta đều chịu chung một cảnh kẹt xe mỗi chiều đi làm về, chịu đựng mùi nước cống thối ngập đường những ngày mưa đến. Chúng ta đều ăn những thực phẩm mà sự tồn dư hóa chất cao độ gây nên ung thư ngày một nhiều. Chúng ta cùng đối diện với an ninh xã hội ngày càng xuống cấp mà nếu bạn càng giàu thì rủi ro bị trộm cướp lại càng cao. Chúng ta cùng chứng kiến những người xung quanh đang chịu đựng trong những bệnh viện chật hẹp, thiếu thốn thiết bị y tế và mất vệ sinh. Đó chỉ vài trong vô số các ví dụ. Tiền có thể giúp bạn bớt khổ đi ở đất nước này, nhưng không phải là giải pháp.
Sẽ có những bạn cho rằng vài con én không làm nỗi mùa xuân. Nhưng bạn ơi, mùa xuân được làm nên từ những đàn én, mà ở đó phải bắt đầu bởi vài con. Khi một vài người lên tiếng, phụ họa bởi những người khác, chúng ta sẽ tạo được một tiếng nói to hơn. Không cần chúng ta làm những điều to tát. Chúng ta hãy nói với bạn bè và người thân rằng có một giải pháp cho đất nước rằng ở đó những người chúng ta sẽ bỏ phiếu bầu chọn ra lãnh đạo để quyết định tương lai chung của chúng ta. Chúng ta hãy kết nối, động viên và chia sẻ những tiếng nói vì tương lai của dân tộc. Những tin nhắn, những cái like, những lời động viên của bạn là những động lực rất lớn cho họ, những người đang dấn thân. Hãy đến bên họ và chìa ra một bàn tay. Không ai bắt bạn vì những tình cảm sẻ chia này.
Những thể hiện trên facebook không phải là nơi chém gió và càng không phải anh hùng bàn phím. Facebook cần được dùng như một phương tiện để sẻ chia và khai sáng. Sẻ chia những điều hay và mở rộng sự hiểu biết cho cộng đồng, mà nếu được dùng một cách hiệu quả những trí thức có thể liên kết tạo ra một kênh truyền thông định hướng những trào lưu và hướng đi cho đất nước. Facebook còn là một nơi để lên tiếng cho những lương tâm, cho những số phận thấp cổ bé miệng bị xã hội chà đạp.
Thay vì than vãn những hệ quả xã hội của đất nước để rồi cho rằng người Việt xứng đáng như thế như một lời giải thích, chúng ta có thể làm được nhiều hơn. Hãy động viên những suy nghĩ tích cực và hãy cũng nói cho nhau nghe rằng có một giải pháp cho đất nước: chúng ta sẽ bầu cử quốc hội vào năm 2016, và chỉ cần một tỉ lệ 50% đại biểu quốc hội được chúng ta bầu chọn một cách tự do đã là một tiếng nói đáng kể giúp làm thay đổi bộ mặt chính trị đất nước. Nếu con số 50% này thành hiện thực thì chính những đại biểu này sẽ giúp thay đổi bức tranh chính trị Việt Nam. Đó là một bước chuyển tiếp đất nước tới dân chủ, mà Miến Điện đã đi trước chúng ta một bước dài.
Có thể chúng ta sẽ không phải chờ đợi lâu đâu để chứng kiến nền kinh tế đất nước sụp đổ. Có thể chỉ trong một nhiệm kỳ quốc hội tới. Đơn giản vì hiện nay chúng ta phải đi vay để trả nợ. Nhưng không ai có thể vay để trả nợ mãi được. Vì nếu chúng ta có thể vay để trả nợ mãi thì cả thế giới này người ta chỉ cần sống bằng cách vay nợ tương lai.
Và cuối cùng, chúng ta, những trí thức, hãy chuẩn bị những kiến thức và khả năng để bước ra dẫn dắt đất nước mình. Sẽ có vài người sẽ cười, vài người khác sẽ chê bạn, cho rằng bạn còn kém. Nhưng hãy đọc lại lịch sử và nhìn những con người đi vào lịch sử của dân tộc, họ đã làm gì và ở tuổi bao nhiêu. Thay vì nghĩ rằng chính trị là việc của các ông già, và phó mặc đất nước nổi trôi, các bạn là những người đang nắm trong tay vận mệnh đất nước đó. Hãy tự tin và bước ra. Những con chim mới đầu đâu có biết bay, chỉ sau vài lần té.
Nguyễn Huy Vũ
Minneapolis, 11.12.2015
Leave a Reply